...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

    Những Hoàng Hậu nổi tiếng " Đa tình " Trung Quốc

    Kazuha Hatsumono
    Kazuha Hatsumono
    Administrator
    Administrator


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 192
    Age : 26
    Đến từ : Lương Sơn Bạc
    Công việc : Thế thiên hành đạo ^^
    Sở thích : Ngắm all Sama
    Trạng Thái : Những Hoàng Hậu nổi tiếng " Đa tình " Trung Quốc Thoughtful
    Con thú mà tớ yêu thik nhất là : : Những Hoàng Hậu nổi tiếng " Đa tình " Trung Quốc 13_35070

    Những Hoàng Hậu nổi tiếng " Đa tình " Trung Quốc Empty Những Hoàng Hậu nổi tiếng " Đa tình " Trung Quốc

    Bài gửi by Kazuha Hatsumono 21/02/09, 08:10 pm

    Vương Phi Từ chiêu Bội - Hoàng hậu " vượt rào "


    Trung Quốc có câu thành ngữ “Từ nương bán lão, phong vận ưu tồn” ( Đại ý: Già rồi mà vẫn đa tình). Câu thành ngữ này chính là xuất phát từ chuyện trăng hoa của Vương phi Từ Chiêu Bội, vợ của Lương Nguyên Đế Tiêu Trạch.

    Theo “Nam Sử” thì Từ Chiêu Bội là một phụ nữ sắc nước hương trời, là cháu gái của Thái úy nước Tề, con gái tướng quân Từ Hiện nhà Lương. Bà ta lấy Tiêu Trạch khi ông hãy còn là Tương Đông Vương chứ chưa lên ngôi Hoàng đế.

    Chuyện “vượt rào” của bà, nếu xem xét dưới góc độ khoa học ngày nay thì do bị ức chế, không thỏa mãn chuyện gối chăn, dám chọn cách chế giễu chồng để phát tiết nỗi chán chường. Tiêu Trạch bị hỏng một mắt nên có biệt danh là “Độc nhãn long” (Rồng một mắt).

    Từ Phi khi đến với chồng thường chỉ trang điểm một nửa mặt, lấy lý do là ông một mắt, chỉ nhìn một bên. Từ Phi nghiện rượu, thường uống say rồi nôn mửa ra long bào của chồng. Tiêu Trạch chịu không nổi, dần dần xa lánh vợ, quay sang vui thú với những cung tần mỹ nữ khác.

    Khi đã được tự do một mình một cung, Từ Phi bắt đầu tìm kiếm tình nhân. Đầu tiên, bà ta kết với Trí Viễn - một đạo sĩ có máu phong lưu ở chùa Diêu Quang, Kinh Châu; sau đó bà vời đến Trâu Quý Giang - một mỹ nam nổi tiếng trong triều.

    Lúc này Từ Phi đã là một phụ nữ trung niên nên Trâu có một câu nói khá nổi tiếng được ghi lại trong sách cổ: “Chó Bách Thực tuy già vẫn đi săn, ngựa Tiêu Dụ tuy già vẫn là tuấn mã, Từ nương tuy già vẫn đa tình”.

    Đó chính là điểm xuất phát điển tích “Từ nương bán lão…”. Về sau Từ Chiêu Bội còn hẹn hò với một thi nhân tên là Hạ Vi ở một am ni cô để mây mưa.

    Những hành vi đó của Từ Phi dần dần lộ ra, Lương Nguyên Đế không dung thứ nên quyết trừ bỏ. Nhân cơ hội một cung phi bị chết, vua lấy cớ vu cho Từ Phi hạ độc thủ vì ghen rồi bức bà phải tự vẫn.

    Từ Phi buộc phải đâm đầu xuống giếng, Lương Nguyên Đế vẫn chưa hết căm, bèn sai vớt xác lên đưa về quê bà trả, gọi là “xuất thê”. Chuyện “vượt rào” của Từ Chiêu Bội đã kết thúc một cách bi thảm như thế.

    Triệu Phi Yến - Thông Dâm


    Một phụ nữ rất nổi tiếng khác trong lịch sử Trung Quốc là Triệu Phi Yến - Hoàng hậu của Hán Thành Đế. Trước khi vào cung, Triệu Phi Yến đã có tư thông với một chàng thợ săn, khi vào cung bà ta đã giả làm trinh nữ qua mắt được Hán Thành Đế và được ông sủng ái bởi sắc đẹp nghiêng thành và kỹ xảo phòng the siêu quần.

    Trong cung Triệu Phi Yến lại thông dâm với cung nô Yến Xích Phụng, càng ngày càng quá trớn. Không có con với Thành Đế, để củng cố quyền lực, địa vị sau này, lấy cớ cầu thần, bà ta lập một phòng riêng, không cho ai vào trừ những tả hữu thân thiết.

    Tại đây, bà ta dùng xe chở những thanh niên tráng kiện ăn mặc giả nữ vào để gian dâm. Sách cổ chép: “Nhật dĩ thập số, vô thời hưu tức, hữu bì bội giả, đại chi” (Mỗi ngày ngủ với hàng chục người, không lúc nào nghỉ, hễ ai sức cùng lực kiệt là thay ngay). Mỗi ngày thông dâm với cả chục thanh niên tráng kiện, quả là người đàn bà có một không hai.

    Giả Hoàng Hậu


    Một bà hậu khác không thua kém Triệu Phi Yến là Giả hoàng hậu, vợ vua Huệ Đế nhà Tây Tấn. Bà ta đã gian dâm với hàng tá trai tráng, nhưng để tránh bị bại lộ, hại đến danh tiếng nên bà ta lần lượt giết chết từng bạn tình sau cơn mây mưa dể “diệt khẩu”.

    Có viên tiểu lại (quan chức nhỏ) tên là Lạc Nam rất điển trai, Giả hậu rất quý, sau khi gian dâm đã tặng cho một số của cải. Về sau có người phát hiện ra những món của cải này, thấy đây là những đồ quý trong cung, cho là Lạc Nam có được nhờ ăn trộm, bèn thông báo với quan phủ để truy xét.

    Lạc Nam bí quá bèn khai thật, thế là tiếng xấu của Giả hậu lan truyền. Nhờ đẹp trai lại giỏi thuật phòng sự nên Lạc Nam đã được Giả Hậu sủng ái, nhờ vậy mà thoát chết.

    Tiêu Hoàng Hậu


    Trong lịch sử Trung Quốc có một bà hoàng hậu vừa đa tài vừa đa tình là Tiêu Hoàng hậu, vợ hoàng đế Liêu Đạo Tông Gia-luật-hồng-cơ. Tiêu Hoàng hậu tên thật là Tiêu Quan Âm bị bức tử khi mới 35 tuổi.

    Bà là một phụ nữ nước Đại Liêu ở phương Bắc đã đánh bại nhà Tống để chiếm Trung Nguyên. Đa tài, lãng mạn, Tiêu Hoàng hậu rất say mê làm thơ chữ Hán. Bà và chồng đều là thi nhân, quan hệ rất thắm thiết, thường làm thơ đối nhau, rất tâm đầu ý hợp.

    Chồng bận việc triều chính, chiến trận, ngày ngày Tiêu hậu ở nhà làm thơ rồi đem ra ngâm nga với một thi nhân người Hán tên là Triệu Duy Nhất. Những câu thơ tình nồng cháy đã đẩy họ lao vào vòng tay nhau từ lúc nào không biết.

    Quá phấn khích trước mối tình nồng cháy với kẻ tri âm, Tiêu hậu đã làm một bài thơ tặng tình lang. Giấy không bọc mãi được than, chuyện bại lộ, viên quan đại thần Gia-luật-ất-tân đã mang bài thơ bẩm báo lên Liêu Đạo Tông.

    Đạo Tông cả giận truyền lôi cả nhà Triệu Duy Nhất ra chém, còn Tiêu Quan Âm, bà hoàng lãng mạn đa tình thì được đưa tới ba thước lụa trắng để tự vẫn…

    Hồ Thái Hậu làm… gái lầu xanh


    Tuy nhiên, những bà hậu, phi nói trên chưa thể sánh được về “xú danh” (tiếng xấu) nếu so với bà hoàng thái hậu họ Hồ của nước Tề thời Nam Bắc triều: Làm gái điếm để thỏa mãn lòng dục!

    Hồ thái hậu người quận An Định. Với sắc đẹp vượt trội, Hồ thị đã lọt vào cung và trở thành vương phi sau một cuộc thi sắc đẹp do triều đình tổ chức.

    Năm 561, Hoàng đế Võ Thành Cao Thậm lên ngôi kế vị vua cha, vương phi Hồ thị được phong làm Hoàng hậu. Tuy là hoàng hậu nhưng Hồ thị không được sủng ái vì người mà hoàng đế Võ Thành sủng ái là Lý Tổ Nga kia.

    Võ Thành Đế thường ngủ đêm trong cung Chiêu Tín, để Hồ thị cô đơn một mình. Trong khi về khí chất, Hồ thị không chịu nổi cảnh lẻ bóng đơn chiếc. Khi đó quan đại thần thân mật nhất với Võ Thành Đế là Hòa Sĩ Khai. Ông này nhanh chóng lọt vào mắt bà hậu đang khát tình.

    Bà ta luôn tìm cách đầu mày cuối mắt với Hoà Sĩ Khai. Vì muốn củng cố địa vị trong triều nên Hoà Sĩ Khai cũng rất vui lòng được kết thân với hoàng hậu. Thế là hai người nhanh chóng quấn quýt lấy nhau và trở thành cặp gian phu dâm phụ.

    Vốn là kẻ đầy dã tâm nên sau khi có được Hồ hoàng hậu làm chỗ dựa, Hòa Sĩ Khai không cam chịu phận “thân cận” nữa. Ông ta liền khuyên Võ Thành Đế truyền ngôi cho con trai của Hồ thị là Thái tử Cao Vĩ rồi làm một Thái thượng hoàng, như thế sẽ thỏa sức hưởng lạc.

    Vốn là một kẻ hôn quân nên Võ Thành Đế đã nghe theo lời khuyên của Hoà Sĩ Khai, truyền ngôi cho Thái tử Cao Vĩ vào năm 564 rồi lui về sau để mặc sức hưởng lạc. 3 năm sau thì Cao Thậm chết do tửu sắc quá độ.

    Sau khi lên ngôi, Cao Vĩ tôn mẹ làm Hoàng Thái hậu. Hồ Thị và Hoà Sĩ Khai không còn gặp trở ngại gì nữa nên thỏa sức hoang dâm vô độ, không coi ai ra gì. Trong triều, ngoài triều ai cũng đều biết chuyện.

    Nhiều vị đại thần chính trực rất bất bình, tới tấp tấu lên hoàng đế Cao Vĩ yêu cầu xử tử Hoà Sĩ Khai. Nhưng Hậu chủ Cao Vĩ sợ đắc tội với mẹ nên đành nín nhịn, không dám làm gì.

    Hòa Sĩ Khai thừa cơ trọng dụng thân tín, gạt bỏ những người không cùng cánh, dần dần khuynh đảo triều chính, địa vị nổi trội, được phong làm Hoài Dương Vương, trở thành nhân vật quyền thế nhất vương triều Bắc Tề.

    Hòa Sĩ Khai tưởng rằng có được át chủ bài Hoàng Thái hậu thì có thể mặc sức hoành hành, không ai dám làm gì mình; nào ngờ một kế hoạch mưu sát y đã dần hình thành.

    Thì ra, Lãng Na Vương Cao Nghiễm, em trai của Cao Vĩ từ lâu đã rất căm hận Hòa Sĩ Khai. Biết được người em rể của Hồ Thái hậu là Phùng Tử Tông cũng căm ghét Hoà Sĩ Khai nên đã bàn mưu với ông ta phái tâm phúc phục giết Hòa Sĩ Khai trên đường vào cung.

    Sau khi người tình bị giết, không chịu nổi cảnh chăn đơn gối chiếc, Hồ thị lấy cớ đi lễ Phật để lui tới chốn chùa chiền. Tại đây bà ta đã gian dâm với một gã sư hổ mang là Hoà thượng Vân Hiến. Lúc đầu họ mây mưa với nhau ngay ở thiền phòng trong chùa.

    Về sau Hồ thị lấy cớ “giảng kinh” để đón Vân Hiến vào trong nội cung để ở với nhau suốt ngày đêm. Chuyện gian dâm giữa Thái hậu với Vân Hiến ai ai cũng biết, kể cả các tăng ni trong chùa, chỉ mỗi hoàng đế Cao Vĩ là không hay biết.

    Một hôm Cao Vĩ vào cung định thỉnh an mẹ, phát hiện thấy nơi cung Thái hậu có hai ni cô xinh đẹp, mặt mày thanh tú, sinh lòng ái mộ bèn lập tức xuống chiếu triệu hai ni cô vào cung để hầu hạ.

    Ngay tối hôm đó, Cao Vĩ định “ngự hạnh” hai ni cô xinh đẹp, nào ngờ họ thà chết chứ không chịu. Cao Vĩ nổi giận lôi đình, truyền lệnh lột quần áo họ ra, nào ngờ đó là… hai hoà thượng trẻ giả làm ni cô được Thái hậu đưa vào để hưởng lạc thú chăn gối.

    Thì ra đó là hai nhà sư trẻ dưới trướng Vân Hiến, do diện mạo đẹp nên lọt vào cặp mắt đa tình của Thái hậu. Thái hậu muốn đưa họ vào cung nhưng lại sợ con trai hay biết nên bắt họ giả trang làm ni cô để che mắt. Cao Vĩ vì không biết nên đã vô tình phô bày chuyện hoang dâm của mẹ trước mặt mọi người.

    Sau khi biết rõ chuyện bê bối của mẹ, thẹn quá thành nộ, Cao Vĩ ra lệnh tra xét lai lịch hai ni cô giả, kết quả đã lôi hoà thượng Vân Hiến ra khỏi bóng tối.

    Mọi việc sáng tỏ, Cao Vĩ ra lệnh chém đầu Vân Hiến và hai đệ tử, bắt Hồ Thái hậu chuyển vào Bắc Cung giam lỏng, ra lệnh những người hầu kẻ hạ không ai được lui tới chỗ Thái hậu. Cao Vĩ còn truy xét giết nốt những người từng gian díu với mẹ mình.

    Năm 577, nhà Bắc Chu tiêu diệt Bắc Tề, nhờ đó Hồ thị được tự do. Khi đó bà ta tuổi mới ngoài 40, tuy đã trung niên nhưng vẫn xinh đẹp và khao khát lắm.

    Bà ta bèn cùng con dâu là Hoàng hậu đã mất ngôi Hoàng Hoa (vợ Cao Vĩ) khi đó mới 20 tuổi trở thành kỹ nữ ở đô thành Trường An đông đúc. Tin tức truyền đi, cánh đàn ông Trường An đua nhau tìm tới…

    Không biết liêm sỉ là gì, Hồ Thị còn phấn khởi nói với con dâu: “Vi hậu bất như vi xương cánh lạc thú” (Làm hoàng hậu không sướng bằng làm điếm).

    Năm 600, Hồ thị bị chết vì bệnh ở Trường An.

      Hôm nay: 29/03/24, 01:43 am